Min menu

Pages

Cô gái mang bầu nhưng bị bạn trai chối bỏ, chàng trai cuối xóm chấp nhận lấy cô và làm cha đứa bé. Nào ngờ, trước ngày cưới, cô bất ngờ đòi hủy hôn, khuôn mặt tái mét...

Chương 1: Bắt đầu của hy vọng


Hạ bước ra khỏi nhà, bụng bầu chớm sáu tháng khiến từng bước đi của cô trở nên chậm rãi và nặng nề. Gió đầu đông lùa qua con hẻm nhỏ, mang theo mùi đất ẩm ướt sau cơn mưa nhẹ. Cô nhìn lên những mái nhà thấp lè tè, những dây điện chằng chịt, lòng dâng lên một nỗi lo lắng mà cô cố kìm nén. Cô đã từng nghĩ cuộc đời mình sẽ khác, nhưng giờ đây, trước mắt cô chỉ còn những khó khăn chồng chất.

Bạn trai cũ của Hạ đã chối bỏ đứa bé. Anh ta viện đủ lý do, nào là chưa sẵn sàng, nào là gánh nặng kinh tế, nào là chuyện tình cảm chưa đủ chín. Mỗi lời từ chối như nhát dao cắt vào tim cô, nhưng Hạ không còn lựa chọn nào khác. Cô biết, nếu tiếp tục dựa vào anh ta, cả cô và con sẽ chịu cảnh khốn khó.

Trong con ngõ nhỏ cuối xóm, chàng trai tên Minh sống cùng mẹ già. Minh không giàu, cũng không học hành cao, nhưng anh có một trái tim ấm áp và tính tình hiền lành. Anh từng nhiều lần giúp Hạ những việc nhỏ: mang nước giúp mẹ cô, mua thuốc khi Hạ ốm, hoặc chỉ đơn giản là nở nụ cười an ủi khi cô mệt mỏi. Ngày Hạ quyết định sinh con một mình, Minh là người duy nhất đứng ra nói rằng:

“Em không cần lo. Nếu em đồng ý, anh sẽ cưới em, chăm sóc cho em và đứa bé.”

Hạ nhìn anh, mắt rưng rưng. Cô chưa từng nghĩ rằng, trong lúc bế tắc nhất, lại có một người sẵn sàng dang tay đón cô. Cô gật đầu, lòng vừa biết ơn vừa cảm thấy nhẹ nhõm. Từ đó, họ trở thành một cặp, chuẩn bị cho ngày cưới không lâu sau đó.

Minh không giàu có, nhưng anh chăm chỉ, chịu thương chịu khó. Những ngày cuối tuần, anh tranh thủ đi làm thuê, hì hục sửa nhà, mua sắm từng món nhỏ cho Hạ và đứa bé trong bụng cô. Hạ dần quên đi nỗi đau bị từ chối, thay vào đó là cảm giác ấm áp, được che chở. Cô bắt đầu nghĩ rằng, đây chính là bến đỗ mà cô tìm kiếm.

Ngày Hạ đi khám thai, Minh theo sát. Khi siêu âm, nhìn thấy hình ảnh bé con đang cựa quậy trong bụng, Minh nắm chặt tay cô, giọng run run:

“Con mình khỏe mạnh, mẹ cũng phải giữ gìn sức khỏe nhé.”

Hạ nhìn anh, khóe mắt ươn ướt. Lời nói ấy, sự chân thành ấy, khiến cô cảm thấy yên tâm lần đầu sau biết bao ngày tháng cô đơn.

Mọi thứ dường như êm đềm. Mỗi sáng, Minh ra chợ mua đồ ăn, mỗi tối họ ngồi bên nhau trò chuyện, tưởng tượng về tổ ấm nhỏ sắp tới. Hạ cười, nghĩ rằng cuối cùng, cô cũng tìm thấy nơi để dừng chân.

Chương 2: Bí mật đêm trước cưới


Ngày cưới đến gần, không khí trong xóm náo nhiệt hẳn lên. Người dân chuẩn bị mâm cỗ, treo đèn, dọn dẹp đường phố. Hạ bận rộn với váy cưới, danh sách khách mời, và các công việc hậu cần. Minh vẫn âm thầm giúp cô, thỉnh thoảng lại nắm tay cô, dặn dò:

“Đừng lo gì hết, tất cả để anh lo. Chỉ cần em và con khỏe là được.”

Hạ cảm thấy ấm lòng, nhưng cũng không khỏi lo lắng. Cô nhớ những lời cảnh báo của bạn bè: “Không phải ai sẵn sàng cưới cũng thực lòng đâu.” Nhưng nhìn Minh, hiền lành, chân chất, cô dường như không thể nghi ngờ.

Cho đến đêm trước cưới. Hạ tỉnh giấc vì tiếng gõ cửa lạ lùng. Cô nghe Minh trò chuyện với ai đó qua điện thoại, giọng anh căng thẳng hơn bình thường:

“Anh biết rồi, nhưng số tiền này phải lo gấp… Nếu không, bọn họ sẽ gây áp lực… Mừng cưới sẽ đủ để anh trả nợ…”

Hạ đứng chết trân. Mừng cưới? Trả nợ? Cô lắng nghe từng lời, tim như nghẹt lại. Những gì cô từng nghĩ là hạnh phúc, hóa ra chỉ là một kế hoạch tính toán? Cô bước lùi lại, bụng bầu nặng trĩu khiến cô gần như ngã.

Cả đêm ấy, Hạ không ngủ được. Cô tự hỏi: Bao lâu nay, nụ cười của Minh, những lời nói dịu dàng ấy, có phải đều giả tạo? Đứa bé trong bụng cô liệu có an toàn nếu cô vẫn tiếp tục hôn nhân này? Những câu hỏi ấy dày vò cô, không cho cô lấy một giây bình yên.

Sáng hôm sau, Hạ lặng lẽ ra ngoài. Cô đứng nhìn xóm làng, nhìn những mái nhà thấp lè tè dưới ánh nắng nhạt, lòng như tan nát. Cô nghĩ đến con, đến tương lai của mình. Và rồi, cô biết cô phải quyết định.

Chương 3: Quyết định của người mẹ


Buổi sáng hôm cưới, Hạ mặc váy trắng nhưng không có nụ cười trên môi. Minh chờ ở cổng, tay cầm hoa cưới, mắt lấp lánh niềm hạnh phúc. Anh không hề biết Hạ đã nghe lén cuộc gọi của anh, chưa hề biết sự thật đã bị phơi bày.

Hạ bước lên, giọng trầm và chắc:

“Minh, chúng ta cần nói chuyện.”

Minh ngạc nhiên: “Em… sao vậy? Không vui sao?”

Hạ hít một hơi dài, nhìn sâu vào mắt anh:

“Anh định cưới em chỉ để lấy tiền mừng cưới trả nợ? Anh nghĩ rằng em không biết sao?”

Minh bàng hoàng, mắt mở to. Anh không kịp phản ứng, chỉ biết lắp bắp: “Em… em hiểu lầm rồi…”

Nhưng Hạ không chờ anh giải thích. Cô lắc đầu, nước mắt rưng rưng:

“Không, em không thể tiếp tục nữa. Em sẽ nuôi con một mình, nhưng ít nhất, em không muốn sống với người dùng tình yêu để tính toán tiền bạc.”

Cô quay bước, đi thẳng vào nhà, bỏ lại Minh đứng chết lặng ở cổng. Những lời nói ấy vang lên như tiếng sét giữa trời xanh, xé tan mọi kế hoạch mà Minh từng tưởng là hoàn hảo.

Người thân, hàng xóm đều ngạc nhiên khi thấy Hạ hủy hôn ngay trước ngày cưới. Nhưng Hạ không quan tâm. Cô biết, quyết định này là đúng, cho cô, cho con và cho cả tương lai mà cô muốn xây dựng.

Một thời gian sau, Hạ trở về cuộc sống bình yên bên con. Dù khó khăn, cô vẫn cảm thấy tự hào vì đã đứng vững, bảo vệ đứa bé khỏi những toan tính của người khác. Và trong lòng cô, Minh – chàng trai cuối xóm từng yêu thương cô thật lòng – giờ đây chỉ còn là một quá khứ, một bài học về niềm tin và lựa chọn.

Cô mỉm cười nhìn con, bàn tay nhỏ bé cựa quậy trong bụng. Dù bão tố có đến, cô vẫn có thể chống chọi, vì tình yêu và sự bảo vệ cho đứa bé là sức mạnh lớn nhất. Hạ biết, cuối cùng, cô đã tìm thấy điều quý giá nhất: sự bình yên và tự do để làm mẹ, để sống thật với chính mình.

LƯU Ý: Tất cả nội dung câu chuyện trên chỉ mang tính chất giải trí, hư cấu. Không khuyến khích và cổ xúy bất cứ hành vi nào. Mọi sự trùng hợp chỉ là ngẫu nhiên và không mang tính chất xúc phạm cá nhân, hay tập thể nào.