Min menu

Pages

Chồng đòi lấy 10 tỷ mua nhà cho nhân tình, vợ vẫn vui vẻ đồng ý nhưng tới ngày ả ta dọn đến nhà mới chị quyết định đánh úp bằng màn lật kèo ở phút 89 lấy lại tất cả cho các con mình...

CHƯƠNG 1 – BÍ MẬT VÀ ÂM MƯU


Hà đứng bên cửa sổ tầng ba, nhìn ra con phố nhộn nhịp của Hà Nội những ngày cuối tuần. Nắng rọi lên mái ngói đỏ của những ngôi nhà liền kề, xe cộ đi lại tấp nập, tiếng trẻ con cười nói vang vọng từ con ngõ nhỏ bên cạnh. Nhưng trong lòng cô, không gian ấy trống rỗng, lạnh lẽo.

Tuấn – chồng cô – đã từng là hình mẫu lý tưởng của một người đàn ông thành đạt: lịch lãm, biết cách yêu chiều vợ, luôn nói rằng gia đình là số một. Thế nhưng, thời gian dần bộc lộ sự thật, và Hà biết, phía sau nụ cười đó là một con người khác, đầy toan tính. Ly – cô nhân tình trẻ trung, xinh đẹp, là minh chứng sống động cho sự phản bội ấy.

“Anh định mua nhà cho Ly à?” Hà hỏi nhẹ nhàng khi Tuấn bước vào phòng khách. Tiếng cô vang lên như một làn gió mát, nhưng ẩn giấu trong đó là sự cảnh giác sắc bén.

Tuấn nhún vai, nụ cười hờ hững:
“Ừ, 10 tỷ. Căn biệt thự đó sẽ là của cô ta. Anh nghĩ như vậy sẽ tốt cho tất cả.”

Hà gật đầu, vẻ mặt điềm tĩnh:
“Anh cứ làm đi, miễn sao anh thấy hạnh phúc. Em và các con vẫn ổn cả.”

Lời nói tưởng như nhún nhường ấy làm Tuấn tin rằng vợ đã buông tay, không còn quan tâm. Ly sẽ đến, nhà cửa sẽ sang tên, và mọi thứ dường như sẽ trôi theo hướng Tuấn muốn. Nhưng Hà, trong im lặng, đã đặt mọi thứ vào một kế hoạch cẩn trọng.

Trong những tuần tiếp theo, Hà âm thầm theo dõi từng động thái của chồng. Cô không vội vàng, không gọi điện tra hỏi Tuấn hay confront Ly. Cô biết rằng, sự nóng vội sẽ chỉ làm hỏng mọi thứ. Cô thuê luật sư riêng, kiểm tra hợp đồng, tra cứu giấy tờ sở hữu nhà đất, và quan trọng hơn, xác nhận tất cả tài sản chung của gia đình mà Tuấn dự định dùng cho Ly là bất hợp pháp nếu không có chữ ký của cô.

Ngày chuyển giao gần kề. Tuấn và Ly háo hức đi xem căn biệt thự mới mua, bàn tính cách dọn đến sống. Ly cười rạng rỡ, tưởng rằng chỉ còn vài ngày nữa là mọi thứ trong tầm tay. Tuấn tự mãn, không để ý đến ánh mắt điềm tĩnh của Hà, ánh mắt mà Ly không bao giờ hiểu.

Chiều hôm đó, Hà bước vào phòng khách, giọng đều đều nhưng đầy uy lực:
“Anh nghĩ chỉ cần tiền là có thể mua nhà cho cô ta sao? Thực ra, tất cả giấy tờ đều cần chữ ký của em. Và em, vì các con, sẽ không bao giờ để tài sản của chúng rơi vào tay người ngoài.”

Ly im lặng, sắc mặt trắng bệch. Tuấn đứng sững, cảm giác choáng váng lan khắp cơ thể. Anh chưa bao giờ nghĩ vợ có thể đi trước một bước, lên kế hoạch “trước phút chót” để bảo vệ chính mình và các con.

Hà rút từ túi ra một bộ hồ sơ dày cộp, đưa cho Tuấn: hợp đồng mua bán, xác nhận quyền sở hữu, chứng từ ngân hàng và cả hợp đồng pháp lý mà luật sư của cô soạn sẵn. Mỗi trang giấy là một “cú đấm” pháp lý, dằn vào tham vọng của Tuấn, cảnh báo Ly rằng căn biệt thự không bao giờ là của cô.

Tuấn bối rối, lúng túng. Ly cúi đầu, không dám nhìn Hà. Cảm giác sung sướng ngày nào bỗng chốc tan biến. Hà không la hét, không cáu giận, chỉ nhẹ nhàng, chậm rãi:
“Anh hãy nhớ, tất cả vì con, không phải vì anh hay cô ấy. Và hãy nhớ, sự thật luôn đúng lúc xuất hiện.”

Bên ngoài, nắng chiều nhuộm vàng những mái ngói. Trong nhà, không khí tĩnh lặng đến mức nghe rõ cả tiếng tim đập. Chỉ vài câu nói, vài trang giấy, nhưng đã lật ngược mọi thế cờ.

Hà quay lưng bước lên cầu thang, ôm lấy con trai bé nhỏ đang chơi trò xếp hình. Trong tim cô, vừa thở phào vừa căng như dây cung. Cô biết, cuộc chiến mới chỉ bắt đầu. Tuấn sẽ không bỏ cuộc dễ dàng, Ly sẽ tìm mọi cách để chiếm lấy thứ mà cô cho là xứng đáng. Nhưng Hà, với sự kiên nhẫn và thông minh, đã chuẩn bị cho “phút 89” – khoảnh khắc quyết định, nơi mọi kế hoạch sẽ lật ngược tình thế hoàn toàn.

Bên ngoài phố, tiếng xe vẫn tấp nập. Trong ngôi nhà, tiếng cười trẻ con vang lên, nhưng sau đó là một ánh mắt đầy quyết đoán của người vợ – người mẹ – người đã sẵn sàng để không ai, kể cả chồng, có thể làm hại gia đình mình.

Và rồi, màn đêm buông xuống, kéo theo bao nhiêu bí mật chưa được bật mí. Hà biết, chỉ còn vài ngày nữa, mọi thứ sẽ bùng nổ. Tuấn không ngờ rằng, chính nụ cười hiền dịu ấy lại là cơn bão phá tung tham vọng của anh ta…

CHƯƠNG 2 – MÀN LẬT KÈO PHÚT 89


Ngày chuyển giao căn biệt thự đã cận kề, không khí trong nhà Hà trở nên căng như dây đàn. Mỗi tiếng điện thoại, mỗi tiếng chuông cửa đều khiến tim cô đập nhanh hơn, nhưng vẫn giữ bình tĩnh tuyệt đối. Hà biết, thời điểm quyết định chỉ đến một lần – và cô phải chuẩn bị mọi thứ hoàn hảo.

Tuấn bắt đầu tỏ thái độ khó chịu. Anh không còn kiên nhẫn như trước, liên tục nhắn tin thúc giục luật sư và ngân hàng nhanh chóng hoàn tất các thủ tục. Ly cũng xuất hiện nhiều hơn, cười nói duyên dáng với Tuấn, luôn nhắc rằng mọi thứ đã gần như “chắc chắn trong tay cô ấy”.

Hà vẫn giữ vỏ bọc điềm tĩnh. Cô nấu cơm cho con, trò chuyện với con về chuyện học hành, đưa con đi học thêm, nhưng âm thầm quan sát từng động thái của chồng. Cô thuê thêm người theo dõi Tuấn và Ly, ghi lại hình ảnh, tin nhắn, giao dịch tiền bạc. Mọi thứ được sắp xếp như một ván cờ lớn, từng bước một.

Chiều hôm đó, Hà mời Tuấn ra quán cà phê quen thuộc, vẻ mặt tươi cười, giọng nhẹ nhàng:
“Anh mệt quá, để em đưa anh vài gợi ý về sắp xếp tài sản, để mọi việc suôn sẻ.”

Tuấn gật đầu, trong lòng vẫn kiêu ngạo: nghĩ rằng vợ đã cam chịu, sẽ không làm gì. Ly không hề hay biết rằng trong lúc cô vui mừng, mọi giấy tờ liên quan đến căn biệt thự đã được Hà chuẩn bị xong: hợp đồng mua bán, chứng từ ngân hàng, xác nhận quyền sở hữu tài sản chung, tất cả đều có sự chứng thực của luật sư.

Ngày ký hợp đồng chuyển nhượng đến gần. Tuấn nghĩ rằng chỉ cần Ly xuất hiện và ký tên là xong, mọi thứ sẽ thuộc về cô nhân tình trẻ. Nhưng Hà đã chuẩn bị sẵn một “màn lật kèo phút 89” hoàn hảo.

Sáng hôm ký hợp đồng, Ly xuất hiện với nụ cười rạng rỡ, tay xách túi đồ lỉnh kỉnh chuẩn bị dọn về căn biệt thự mới. Tuấn tự mãn nhìn Ly, ánh mắt tràn đầy sự chiến thắng. Nhưng chưa kịp mở lời tự khoe, Hà bước vào văn phòng luật sư, tay cầm một bộ hồ sơ dày cộp, giọng đều đều mà chắc nịch:
“Trước khi ký, chúng ta cần xem xét lại mọi giấy tờ.”

Ly khựng lại, cảm giác bất an bắt đầu len lỏi. Tuấn nhíu mày:
“Ý em là gì? Tất cả đã xong hết rồi mà?”

Hà không đáp, từ từ mở hồ sơ: hợp đồng mua bán căn biệt thự, giấy chứng nhận quyền sở hữu, hợp đồng pháp lý xác định tất cả tài sản chung của gia đình, trong đó nêu rõ, bất cứ giao dịch nào liên quan đến tài sản chung mà không có chữ ký của vợ đều vô hiệu.

Tuấn bàng hoàng. Ly trắng bệch mặt, tay run rẩy nắm lấy túi xách. Hà nhẹ nhàng nhưng đầy uy lực:
“Anh nghĩ rằng chỉ cần tiền là có thể chiếm được nhà cửa của gia đình mình sao? Sự thật là tất cả tài sản này, vì các con, sẽ không thuộc về người ngoài.”

Ly bật khóc, không dám nói thêm câu gì. Tuấn cố gắng lý luận, nhưng từng lời của Hà như những viên đạn bắn thẳng vào lòng tự trọng của anh. Cô tiếp tục:
“Anh hãy nhớ, sự thật luôn đúng lúc xuất hiện. Cô ấy có thể đẹp, có thể trẻ, nhưng không ai được quyền chèn ép quyền lợi của con em. Và hôm nay, phút 89, em sẽ không để chuyện đó xảy ra.”

Trong khoảnh khắc, không khí trở nên ngột ngạt đến mức có thể cắt bằng dao. Luật sư nhìn từng bên, xác nhận tất cả giấy tờ hợp pháp, Tuấn lúng túng, không biết phải làm gì. Ly, trẻ con, hoang mang, không thể chống lại “trận chiến” mà cô không hề chuẩn bị.

Hà quay sang con trai và con gái đang đứng ngoài hành lang, mỉm cười dịu dàng:
“Các con, mẹ sẽ luôn bảo vệ các con. Không ai, kể cả ba các con, có thể lấy đi điều đó.”

Tuấn đứng sững, nhìn vợ, nhận ra rằng mọi sự tính toán và tham vọng của anh bị lật ngược hoàn toàn. Anh đã nghĩ rằng nụ cười hiền dịu của vợ là cam chịu, nhưng thực ra, đó là sự kiên nhẫn và âm mưu đã được chuẩn bị từ lâu.

Ly cúi gằm, biết rằng cơ hội đã vụt mất. Tuấn im lặng, ánh mắt đầy tức tối và thất vọng. Hà nhẹ nhàng cất hồ sơ, nở nụ cười chiến thắng nhưng vẫn duyên dáng, như chưa từng xảy ra gì.

Bên ngoài, nắng chiều nhuộm vàng con phố, nhưng trong lòng từng người, từng cảm xúc đều ngổn ngang: thắng lợi, thất vọng, tức giận và cả sự sợ hãi. Hà biết rằng, “phút 89” đã giúp cô bảo vệ gia đình, nhưng màn kịch vẫn chưa hoàn toàn khép lại. Tuấn sẽ tìm cách trả thù, Ly có thể còn mưu mẹo, và cô phải chuẩn bị cho mọi tình huống tiếp theo.

Đêm về, Hà nằm trên giường, ôm con vào lòng, lòng tràn đầy quyết tâm: bảo vệ con bằng bất cứ giá nào, dù phải chiến đấu với chính người đã từng là chồng mình. Cô biết, cuộc chiến này vừa kết thúc phần một, nhưng phần hai – đối mặt với những âm mưu tinh vi hơn – mới thực sự bắt đầu.

Và rồi, tiếng đồng hồ tích tắc trong phòng, như nhắc nhở mọi người rằng, trong đời sống, sự kiên nhẫn, thông minh và tinh tế luôn là vũ khí mạnh nhất.

CHƯƠNG 3 – BẢO VỆ GIA ĐÌNH VÀ MÀN KẾT HOÀN HẢO


Sáng hôm sau, Hà thức dậy sớm hơn thường lệ. Không khí trong nhà yên tĩnh đến lạ thường, chỉ có tiếng trẻ con đang lục tục chuẩn bị đi học. Cô nhìn con, lòng tràn đầy quyết tâm: tất cả những gì cô làm, đều vì các con, vì tương lai của chúng.

Tuấn vẫn chưa nói gì sau “phút 89” kinh điển hôm trước. Anh im lặng, đôi mắt chứa đầy tức giận, sự tự ái và cả thất vọng. Ly thì bàng hoàng, không biết phải làm gì để cứu vãn tình thế. Cả hai đều không ngờ rằng, người vợ hiền lành, cam chịu bấy lâu nay, lại sở hữu một chiến lược tinh vi đến vậy.

Hà không nóng vội. Cô biết rằng, để kết thúc mọi chuyện hoàn hảo, không chỉ cần pháp lý mà còn cần chiến lược tâm lý. Cô nhờ luật sư chuẩn bị thêm một văn bản xác nhận: mọi tài sản, bao gồm căn biệt thự 10 tỷ mà Tuấn dự định mua cho Ly, đều thuộc quyền sở hữu chung của gia đình và bất hợp pháp nếu chuyển cho người ngoài mà không có chữ ký của vợ.

Tuấn cố gắng ép Ly đàm phán, nhưng Ly giờ đây chỉ còn biết nhìn anh với vẻ sợ hãi. Hà nhẹ nhàng bước vào phòng, nụ cười vẫn dịu dàng nhưng ánh mắt sắc như dao:
“Anh tưởng rằng tiền bạc có thể mua được lòng trung thành và sự cam chịu sao? Không, anh quên mất điều quan trọng nhất: con và gia đình.”

Tuấn há hốc miệng, muốn phản kháng, nhưng mọi lời nói đều bị Hà chặn lại bởi các giấy tờ pháp lý. Mọi âm mưu, mọi kế hoạch của anh đều sụp đổ trong khoảnh khắc. Ly rụt rè, không dám cãi, biết rằng lần này, cô đã thua trắng.

Hà tiếp tục điềm tĩnh:
“Ly, em có thể đẹp, có thể trẻ, nhưng không ai được quyền chiếm đoạt gia đình người khác. Hãy nhớ, con người không mua được lòng trung thành và sự tôn trọng.”

Ly cúi đầu, nước mắt lăn dài. Tuấn vẫn còn cố giằng co, nhưng trong lòng anh, sự thật đã rõ ràng: mọi thứ, dù tiền bạc hay mưu mô, cũng không thể qua mắt vợ anh.

Sau màn “lật kèo phút 89” này, Hà quay về nhà, ôm các con vào lòng. Cô thì thầm:
“Con thấy không, mẹ luôn bảo vệ con. Không ai, kể cả ba con hay người ngoài, có thể lấy đi điều đó.”

Các con nhìn mẹ, đôi mắt tròn xoe, chưa hiểu hết mọi âm mưu và tính toán nhưng cảm nhận được sức mạnh, sự an toàn từ mẹ. Tiếng cười trong nhà vang lên, nhưng lần này là niềm vui thật sự, không còn bóng dáng của sự căng thẳng và sợ hãi.

Tuấn và Ly rút lui. Tuấn im lặng suốt nhiều ngày, dần nhận ra sự thất bại và nỗi hổ thẹn vì tham vọng mù quáng. Ly, trẻ trung, nhưng lần này học được rằng vẻ ngoài không thể thắng sự khôn ngoan và kiên nhẫn.

Hà vẫn giữ hình ảnh dịu dàng, hiền hậu với mọi người. Nhưng trong tim cô, sức mạnh và sự quyết đoán đã trở thành thứ vũ khí bất khả xâm phạm. Cô biết rằng, đôi khi, không phải sức mạnh hay nóng giận, mà chính sự im lặng, tính toán và lòng kiên nhẫn mới mang lại chiến thắng thực sự.

Cuối cùng, gia đình vẫn bình yên. Tiếng trẻ con cười nói vang lên trong phòng khách, căn nhà trở nên ấm áp hơn bao giờ hết. Hà ngồi nhìn con chơi, lòng nhẹ nhõm. Mọi khó khăn, mọi âm mưu của Tuấn và Ly đều không thể làm lung lay tình cảm và quyền lợi của gia đình cô.

Bên ngoài, nắng chiếu rọi lên mái ngói, như chứng kiến một chiến thắng âm thầm nhưng hoàn hảo. Hà mỉm cười, biết rằng “phút 89” của cô không chỉ bảo vệ tài sản, mà còn bảo vệ niềm tin, sự an toàn và hạnh phúc thực sự cho các con.

Và thế là, cuộc đời vẫn tiếp tục, nhưng lần này, với một người phụ nữ vừa dịu dàng vừa kiên quyết, vừa yêu thương vừa khôn ngoan – người biết rằng, đôi khi, chính sự im lặng và chiến lược âm thầm mới là vũ khí mạnh nhất.

Câu chuyện khép lại, nhưng bài học về lòng kiên nhẫn, trí tuệ và quyền lực của sự thông minh vẫn còn vang vọng trong lòng người đọc, nhắc nhở rằng: gia đình, con cái, và sự công bằng luôn đáng để chiến đấu, bằng mọi cách – nhưng tinh tế và khôn ngoan.

‼️‼️‼️LƯU Ý❌❌❌: Tất cả nội dung câu chuyện trên chỉ mang tính chất giải trí, hư cấu. Không khuyến khích và cổ xúy bất cứ hành vi nào. Mọi sự trùng hợp chỉ là ngẫu nhiên và không mang tính chất xúc phạm cá nhân, hay tập thể nào.