Min menu

Pages

Vợ không đ-ánh gh-en, âm thầm thuê người đ-óng gi-ả người yêu cũ và màn tr-ả th-ù khiến chồng phải trả gi-á...


Ánh đèn lờ mờ từ chiếc đèn ngủ hắt lên trần nhà, tạo thành những vệt sáng leo lét. Mai nằm cạnh chồng, Hoàng, nhưng giấc ngủ chẳng thể nào tìm đến. Tiếng thở đều đều của Hoàng như mũi kim châm vào trái tim cô. Mọi thứ bắt đầu từ một buổi chiều mưa tầm tã, khi Mai vô tình lướt qua màn hình điện thoại của chồng và thấy một tin nhắn không thể tin nổi: một lời yêu thương gửi đến Thư, đồng nghiệp của anh, kèm theo một biểu tượng trái tim.

Trái tim Mai như ngừng đập. Cô cố gắng trấn tĩnh. Hoàng là chồng cô, cha của đứa con gái bé bỏng của họ. Mười năm hôn nhân, mười năm xây dựng tổ ấm, đâu phải nói bỏ là bỏ. Nhưng cái cảm giác bị phản bội, bị lừa dối, nó như một con dao sắc nhọn cứa vào tâm can cô. Đầu óc cô quay cuồng. Cô nên làm gì? Vạch mặt anh ta ngay lập tức? Làm ầm ĩ lên? Hay im lặng chịu đựng?

Không, Mai không phải là kiểu người sẽ gào khóc hay làm loạn. Cô là một phụ nữ thông minh, bình tĩnh, và luôn suy nghĩ thấu đáo. Cô biết, nếu làm ầm ĩ ngay lúc này, cô sẽ chỉ nhận lại sự đau khổ, và có thể sẽ mất đi tất cả. Cô cần một kế hoạch. Một kế hoạch không chỉ để lấy lại công bằng cho mình, mà còn để đánh thức lương tâm người đàn ông đã từng là tất cả của cô.

Những ngày sau đó, Mai vẫn giả vờ như không có chuyện gì xảy ra. Cô vẫn là người vợ chu đáo, người mẹ hiền lành. Cô vẫn chuẩn bị bữa ăn, vẫn nở nụ cười khi Hoàng về nhà. Nhưng bên trong, một ngọn lửa lạnh đang âm ỉ cháy. Cô quan sát Hoàng kỹ hơn, để ý từng cử chỉ, từng ánh mắt của anh ta. Cô thấy anh ta thường xuyên cầm điện thoại, nở nụ cười bí hiểm khi đọc tin nhắn. Cô thấy anh ta về nhà muộn hơn, viện cớ công việc bận rộn. Tất cả đều khớp với những gì cô đã nghi ngờ.

Mai nhận ra, Hoàng đã thay đổi. Anh không còn quan tâm đến cô như trước, những cái ôm, những lời hỏi han giờ đây chỉ là xã giao. Ánh mắt anh ta đã không còn sự ấm áp, thân thuộc như ngày xưa. Anh ta sống trong một thế giới khác, nơi có bóng hình của Thư.

Sau nhiều đêm trằn trọc suy nghĩ, Mai quyết định hành động. Cô không muốn anh ta mất đi tất cả, nhưng cô muốn anh ta phải nếm trải cảm giác bị phản bội, để anh ta hiểu được lỗi lầm của mình. Cô sẽ dùng chính vũ khí mà anh ta đã dùng.

Mai bắt đầu tìm kiếm. Cô không tìm người để trả thù, mà tìm người để thực hiện kế hoạch của mình. Cô muốn một người đàn ông đủ lịch lãm, đủ khéo léo để đóng vai người yêu cũ của cô, xuất hiện một cách "ngẫu nhiên" trong cuộc sống của cô, đủ để Hoàng phải nghi ngờ, phải ghen tuông.

Qua một người bạn cũ, Mai tìm được Hưng, một người đàn ông thành đạt, có ngoại hình ưa nhìn và đặc biệt là rất thông minh, tinh tế. Mai trình bày kế hoạch của mình cho Hưng. Hưng lắng nghe, đôi mắt anh ta ánh lên vẻ tò mò.

"Cô chắc chứ? Kế hoạch này có thể rất nguy hiểm, và cũng có thể làm tổn thương chính cô," Hưng nói, giọng anh ta trầm ấm.

"Tôi chắc chắn," Mai đáp, giọng cô kiên quyết. "Tôi không muốn hủy hoại anh ấy, tôi chỉ muốn đánh thức lương tâm anh ấy. Tôi muốn anh ấy nhận ra, anh ấy đã phản bội một người phụ nữ như thế nào."

Hưng gật đầu. "Được thôi. Tôi sẽ giúp cô. Nhưng cô phải nhớ, mọi chuyện phải thật tự nhiên, không được để lộ bất kỳ kẽ hở nào."

Chương 2: Trò Chơi Của Sự Ghen Tuông

Kế hoạch của Mai bắt đầu được triển khai một cách chậm rãi, tinh vi. Hưng bắt đầu xuất hiện một cách "ngẫu nhiên" trong cuộc sống của Mai. Đầu tiên là những cuộc điện thoại, tin nhắn hỏi thăm công việc, cuộc sống. Mai cố tình để Hoàng thấy những tin nhắn đó, những cuộc gọi nhỡ đó.


Một buổi chiều, khi Hoàng về nhà, Mai đang nghe điện thoại, giọng cô cười nói vui vẻ.

"À, Hưng à? Lâu lắm rồi không gặp. Dạo này anh vẫn khỏe chứ?"

Hoàng nhìn Mai, ánh mắt anh ta thoáng một tia nghi ngờ. "Ai gọi thế em?"

Mai quay lại nhìn Hoàng, nở nụ cười nhẹ. "À, Hưng. Người yêu cũ của em đó anh. Anh ấy gọi hỏi thăm công việc thôi."

Hoàng nhíu mày. "Người yêu cũ nào? Sao anh không biết?"

"À, cái thời anh đi du học đó anh. Em với anh ấy quen nhau một thời gian ngắn. Sau này anh về thì tụi em chia tay," Mai đáp, giọng cô vẫn bình thản.

Hoàng gật gù, nhưng trong lòng anh ta bắt đầu dấy lên một sự khó chịu.

Sau đó, Hưng bắt đầu xuất hiện nhiều hơn. Anh ta "vô tình" gặp Mai ở siêu thị, ở quán cà phê. Mai cố tình tạo ra những khoảnh khắc "mập mờ", đủ để Hoàng phải suy nghĩ. Chẳng hạn như, Hưng tặng Mai một bó hoa nhỏ, Mai nhận và nở nụ cười rạng rỡ. Hưng đưa Mai về nhà sau một cuộc gặp mặt "bất ngờ", và họ đứng trò chuyện vài phút trước cửa nhà.

Hoàng bắt đầu ghen. Anh ta cảm thấy khó chịu mỗi khi thấy Mai nghe điện thoại, hay khi Mai nhắc đến Hưng. Anh ta bắt đầu về nhà sớm hơn, để ý đến Mai nhiều hơn.

"Dạo này em hay đi đâu thế? Sao anh thấy em hay ra ngoài?" Hoàng hỏi, giọng anh ta đầy vẻ dò xét.

"À, em đi gặp bạn bè thôi anh. Cũng có khi đi cà phê với Hưng," Mai đáp, giọng cô vẫn bình thản.

"Hưng nào? Sao em cứ nhắc đến cái tên đó hoài vậy?" Hoàng nói, giọng anh ta bắt đầu nổi cáu.

"Thì người yêu cũ của em đó anh. Anh ấy có bạn gái rồi. Anh cứ làm gì mà khó chịu vậy," Mai nói, ánh mắt cô thoáng một tia mỉa mai mà Hoàng không nhận ra.

Hoàng bắt đầu rối trí. Anh ta không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Anh ta nhớ lại những tin nhắn, những cuộc gọi của Thư. Anh ta vẫn đang qua lại với Thư, nhưng bây giờ, anh ta lại cảm thấy tức giận khi Mai có một người đàn ông khác quan tâm. Anh ta không thể chấp nhận được điều đó.

Anh ta bắt đầu nhìn lại mình. Anh ta đã phản bội Mai. Anh ta đã lừa dối cô ấy. Nhưng tại sao anh ta lại cảm thấy khó chịu khi cô ấy cũng có người khác? Anh ta nhận ra, mình vẫn còn yêu Mai, vẫn còn muốn giữ cô ấy bên cạnh. Cái cảm giác mất mát, sắp mất đi Mai khiến anh ta hoảng sợ.

Thư, cô đồng nghiệp của anh, cũng bắt đầu cảm thấy sự thay đổi ở Hoàng. Anh ta không còn nhiệt tình, không còn quan tâm đến cô ta như trước. Anh ta thường xuyên bận tâm, lo lắng.

"Anh sao vậy? Dạo này anh có vẻ lạ," Thư hỏi, giọng cô ta quan tâm.

"Không có gì," Hoàng đáp, giọng anh ta lạnh lùng. Anh ta không còn muốn qua lại với Thư nữa. Anh ta nhận ra, thứ anh ta cần không phải là những mối quan hệ ngoài luồng, mà là gia đình, là Mai.

Chương 3: Cú Sốc Của Lương Tâm

Hoàng ngày càng chìm sâu vào sự ghen tuông và bối rối. Anh ta không ngủ được, không tập trung vào công việc được. Anh ta luôn bị ám ảnh bởi hình ảnh Mai và Hưng. Anh ta bắt đầu theo dõi Mai, lén lút kiểm tra điện thoại của cô.


Một buổi tối, khi Mai đang xem phim, điện thoại cô reo. Hưng gọi. Mai cố tình nghe máy và bật loa ngoài.

"Em yêu, ngày mai chúng ta đi ăn tối nhé. Anh đã đặt chỗ ở nhà hàng mà em thích đó," Hưng nói, giọng anh ta ngọt ngào.

Mai mỉm cười. "Được thôi anh. Em cũng rất mong được gặp anh."

Hoàng nghe thấy tất cả. Anh ta đứng phắt dậy, mặt đỏ bừng.

"Mai! Em nói cái gì vậy? Em dám hẹn hò với thằng cha đó sao?" Hoàng gào lên, giọng anh ta đầy vẻ giận dữ.

Mai nhìn Hoàng, đôi mắt cô sắc lạnh. "Anh nói gì vậy? Em hẹn hò với ai thì liên quan gì đến anh?"

"Liên quan gì sao? Anh là chồng em mà! Em dám phản bội anh sao?" Hoàng gào lên, anh ta không còn giữ được bình tĩnh.

Mai đứng dậy, đối mặt với Hoàng. "Phản bội sao? Anh nói ai phản bội?"

"Em còn dám chối sao? Em hẹn hò với thằng cha đó! Em lén lút qua lại với nó!" Hoàng nói, ngón tay anh ta chỉ vào Mai.

Mai cười khẩy. "À, anh nói tôi phản bội anh sao? Vậy còn anh thì sao, Hoàng? Anh còn dám nói tôi phản bội anh sao?"

Hoàng sững lại. Anh ta nhìn Mai, đôi mắt anh ta mở to.

"Anh nói gì vậy? Anh làm gì có lỗi với em?" Hoàng cố gắng chối cãi.

Mai không nói gì. Cô bước đến chiếc tủ, lấy ra một phong bì. Cô đặt phong bì lên bàn, đẩy về phía Hoàng.

"Anh xem đi," Mai nói, giọng cô lạnh lùng, dứt khoát.

Hoàng mở phong bì ra. Bên trong là hàng loạt bằng chứng: những tin nhắn tình cảm giữa Hoàng và Thư, những bức ảnh thân mật của họ, những hóa đơn khách sạn, và cả những đoạn ghi âm cuộc trò chuyện giữa Hoàng và Thư. Tất cả đều rõ ràng, không thể chối cãi.

Hoàng chết lặng. Anh ta không tin vào mắt mình. Anh ta nhìn Mai, khuôn mặt anh ta tái mét.

"Em... em biết hết rồi sao?" Hoàng hỏi, giọng anh ta lắp bắp.

"Đúng vậy. Tôi biết hết rồi," Mai đáp, ánh mắt cô sắc lạnh. "Anh nghĩ tôi là kẻ ngốc sao? Anh nghĩ tôi không biết gì sao? Anh nghĩ anh có thể lừa dối tôi một cách dễ dàng như vậy sao?"

"Mai... anh xin lỗi em... anh..." Hoàng cố gắng nói, nhưng lời nói nghẹn lại trong cổ họng.

"Xin lỗi sao? Anh nghĩ một lời xin lỗi có thể xóa bỏ tất cả những gì anh đã làm sao?" Mai nói, giọng cô tràn đầy sự khinh bỉ. "Anh phản bội tôi, phản bội gia đình. Anh nghĩ tôi sẽ tha thứ cho anh sao?"

Hoàng quỳ xuống trước mặt Mai. "Anh xin em... Xin em đừng ly hôn... Anh sẽ thay đổi... Anh sẽ không bao giờ làm như vậy nữa..."

"Quá muộn rồi, Hoàng à," Mai nói, giọng cô dứt khoát. "Tôi không còn tin tưởng anh nữa. Tôi không thể sống chung với một người đàn ông như anh. Một người phản bội, một kẻ dối trá."

Hoàng nhìn Mai, đôi mắt anh ta ướt đẫm nước mắt. Anh ta nhận ra, mình đã phản bội một người phụ nữ thông minh, bản lĩnh. Anh ta đã dùng chính vũ khí ngoại tình để tấn công cô, nhưng cô lại dùng chính vũ khí đó để đánh thức lại lương tâm anh ta. Anh ta cảm thấy một sự hổ thẹn tột cùng, một nỗi đau nhói lên trong tim.

"Anh đã sai rồi... Anh đã sai thật rồi..." Hoàng thì thầm, nước mắt lăn dài trên khuôn mặt anh ta. Anh ta òa khóc, không phải vì mất mát, mà vì nhận ra lỗi lầm của mình, vì nhận ra giá trị của người phụ nữ mà anh ta đã đánh mất.

Chương 4: Sự Thức Tỉnh Của Một Người Đàn Ông
Sau đêm đó, Hoàng sụp đổ hoàn toàn. Anh ta không thể tin được rằng Mai lại có thể dàn dựng mọi chuyện một cách tinh vi như vậy. Anh ta nhận ra, mình đã không chỉ phản bội một người vợ, mà còn phản bội một người phụ nữ có trí tuệ, có bản lĩnh. Anh ta đã đánh giá thấp cô ấy.

Mai, sau khi nói ra tất cả, cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều. Cô đã trút bỏ được gánh nặng bấy lâu nay. Cô đã đạt được mục đích của mình: đánh thức lương tâm của Hoàng. Cô không muốn hủy hoại anh ta, cô chỉ muốn anh ta nhận ra lỗi lầm của mình.

Hoàng không còn qua lại với Thư nữa. Anh ta cắt đứt mọi liên lạc. Anh ta bắt đầu nhìn lại cuộc hôn nhân của mình, nhìn lại những gì anh ta đã có và đã đánh mất. Anh ta nhớ lại những ngày đầu yêu Mai, những lời hứa hẹn, những kỷ niệm đẹp đẽ. Anh ta nhận ra, anh ta đã tự tay phá hủy tất cả.

Hoàng xin lỗi Mai rất nhiều lần. Anh ta không còn biện minh, không còn chối cãi. Anh ta chấp nhận tất cả những gì Mai nói. Anh ta cầu xin sự tha thứ, không phải vì sợ mất Mai, mà vì anh ta thực sự hối hận.

Mai nhìn Hoàng, cô thấy được sự thay đổi trong đôi mắt anh ta. Cô thấy được sự hối hận chân thành. Nhưng cô vẫn giữ một khoảng cách nhất định. Cô cần thời gian để tin tưởng lại, và cô cũng muốn Hoàng phải thực sự thay đổi từ sâu bên trong.

"Anh không cần phải nói xin lỗi em nữa, Hoàng à," Mai nói, giọng cô trầm ấm. "Điều quan trọng là anh phải nhận ra lỗi lầm của mình, và anh phải thay đổi. Anh phải học cách trân trọng những gì mình đang có."

Hoàng gật đầu. Anh ta bắt đầu thay đổi từ những điều nhỏ nhất. Anh ta về nhà sớm hơn, dành thời gian cho con gái nhiều hơn. Anh ta không còn cầm điện thoại liên tục nữa. Anh ta lắng nghe Mai nhiều hơn, quan tâm đến cảm xúc của cô.

Thư, sau khi bị Hoàng cắt đứt liên lạc, đã cố gắng tìm mọi cách để liên hệ với anh ta. Nhưng Hoàng không trả lời. Cô ta hiểu rằng, mọi chuyện đã kết thúc.

Dần dần, Mai cảm nhận được sự thay đổi ở Hoàng. Anh ta không chỉ nói, mà còn hành động. Anh ta cố gắng bù đắp cho cô và con gái. Anh ta không còn là người đàn ông ích kỷ, vô tâm ngày nào.

Chương 5: Hạnh Phúc Đích Thực Từ Sự Thấu Hiểu
Thời gian trôi qua, mối quan hệ giữa Mai và Hoàng dần được hàn gắn. Không phải là sự trở lại của tình yêu nồng cháy như thuở ban đầu, mà là một tình yêu sâu sắc hơn, trưởng thành hơn, được xây dựng trên sự thấu hiểu và lòng bao dung.

Hoàng đã thay đổi hoàn toàn. Anh ta không còn tìm kiếm những điều phù phiếm bên ngoài. Anh ta nhận ra rằng, hạnh phúc đích thực nằm ở gia đình, ở người vợ thông minh, bản lĩnh và đứa con gái bé bỏng của mình. Anh ta không còn là người đàn ông lừa dối, mà trở thành một người chồng, người cha gương mẫu. Anh ta dành mọi sự quan tâm, yêu thương cho Mai và con gái. Anh ta không ngại thể hiện sự hối hận của mình, và luôn biết ơn Mai vì đã cho anh ta một cơ hội để thay đổi.

Mai nhìn Hoàng, đôi mắt cô ánh lên một niềm hạnh phúc thầm kín. Cô biết, quyết định của mình là hoàn toàn đúng đắn. Cô đã không hủy hoại anh ta, mà đã giúp anh ta trở thành một người tốt hơn. Cô đã không giữ người đàn ông phản bội, mà đã giành lại chính mình, một người phụ nữ mạnh mẽ, tự do, và hơn hết, cô đã tạo ra cơ hội để xây dựng lại một gia đình hạnh phúc trên nền tảng của sự chân thật.

Mỗi khi có ai đó hỏi Mai về cuộc sống hôn nhân của cô, cô chỉ mỉm cười. Cô không kể chi tiết về những gì đã xảy ra, nhưng cô luôn nhấn mạnh một điều: "Đừng bao giờ đánh giá thấp người phụ nữ bên cạnh bạn. Và đừng bao giờ phản bội lòng tin."

Cuộc sống của Mai không còn là một cuộc chiến thầm lặng nữa. Cô sống một cách trọn vẹn, hạnh phúc trong sự bình yên mà cô đã tự tay giành lấy. Cô đã chứng minh rằng, trí tuệ và bản lĩnh của người phụ nữ có thể vượt qua mọi thử thách, kể cả khi đối mặt với sự phản bội. Cô đã dùng chính "vũ khí" mà kẻ khác từng dùng để làm tổn thương mình, biến nó thành công cụ để thức tỉnh lương tâm, và cuối cùng, cô đã giữ lại được một gia đình, một người đàn ông đã biết thay đổi, và quan trọng nhất, cô đã giữ lại chính mình – mạnh mẽ và tự do, bước đi dưới ánh bình minh của cuộc đời mới.

Comments