Min menu

Pages

Bạn gái cũ của chú rể bất ngờ xuất hiện, bụng bầu lộ rõ, cầu xin nhường chồng. Cô dâu vẫn tươi cười niềm nở như thường lệ, rồi khẽ cúi xuống thì thầm một câu khiến cô gái mang bầu tức giận và bực bội bỏ đi…

Chương 1: Đêm tiệc đầy bất ngờ

Khách sạn 5 sao lung linh dưới ánh đèn vàng ấm áp, tiếng nhạc du dương từ ban nhạc sống hòa cùng tiếng cười nói rộn rã của các vị khách quý. Sảnh chính rộng lớn được trang trí bằng hoa tươi và nến, tạo nên một không gian vừa sang trọng vừa ấm cúng. Mọi người đều tỏ ra vui vẻ, hào hứng với bữa tiệc trọng đại của năm – đám cưới của cặp đôi nổi bật trong giới doanh nhân trẻ: Long và Thanh.

Thanh, cô dâu trong chiếc váy trắng tinh khôi, kiêu sa nhưng không quá lộng lẫy, bước vào sảnh cùng nụ cười rạng rỡ. Cô biết mình đang được chú ý, nhưng không hề tỏ ra kiêu căng. Tay cô nắm chặt tay chú rể, Long, người vừa trẻ trung vừa lịch lãm, khiến bao ánh mắt phải ngước nhìn.

"Anh Long, hôm nay em thật đẹp!" – Thanh thì thầm, mắt ánh lên niềm hạnh phúc.

"Em cũng vậy," – Long đáp, nhẹ nhàng cười. "Mọi thứ hôm nay đều hoàn hảo."

Không khí trong sảnh tưng bừng, nhưng có một luồng gió lạ lướt qua, âm thầm và bất ngờ. Giữa tiếng cười nói, bước chân nặng nề và hơi lo lắng vang lên. Một cô gái trẻ, bụng lộ rõ đang mang thai, tiến vào sảnh. Cô mặc váy tối màu, gương mặt hốc hác, ánh mắt lo lắng pha chút quyết tâm.

Mọi ánh nhìn lập tức đổ dồn về phía cô. Ai cũng nhận ra, người này từng là bạn gái cũ của Long. Sự xuất hiện của cô như một viên đá ném vào hồ nước yên ả – khuấy động không khí tiệc tùng vốn đang êm đềm.

Cô gái ấy dừng lại trước bàn của Long và Thanh, giọng run run:

"Long… tôi… tôi đến đây… tôi muốn nói chuyện với anh."

Thanh, đứng cạnh Long, mỉm cười niềm nở, vẫn giữ phong thái điềm tĩnh. Cô tiến lại gần, vỗ nhẹ vào vai cô gái mang bầu:

"Chị cứ bình tĩnh nhé, chúng ta sẽ nói chuyện từ từ."

Cô gái cũ của Long đỏ mặt, vừa xấu hổ vừa lo sợ. Mọi người xung quanh bắt đầu xì xào, ánh mắt tò mò, những chiếc điện thoại ló ra từ trong túi, mọi thứ đang dần trở thành một tình huống căng thẳng.

"Tôi… tôi đến đây… tôi biết là hôm nay là ngày trọng đại của anh… nhưng tôi muốn… xin nhường anh cho cô… tôi…" – cô gái nói, giọng nghẹn ngào.

Thanh chỉ mỉm cười, không gián đoạn, đôi mắt cô lấp lánh sự tự tin. Cô bước lại gần hơn, thấp giọng vào tai cô gái kia:

"Chị biết cái thai này là của em với người khác, em muốn xem bằng chứng không?"

Câu nói ấy vang lên nhẹ nhàng nhưng đủ khiến cô gái kia sững sờ, tim đập loạn nhịp. Một làn sóng xấu hổ lan khắp cơ thể cô, và đôi tay cô run lên. Thanh tiếp tục, giọng điệu vẫn dịu dàng nhưng mang sức nặng không thể chối cãi:

"Một người bạn của tôi đã nói với tôi về âm mưu này. Tôi cũng có những chứng cứ rõ ràng. Chị nghĩ mình có thể giấu được tôi sao?"

Cô gái cũ khẽ lùi lại, ánh mắt thất thần, khuôn mặt nhợt nhạt. Mọi tiếng xì xào trong sảnh như vỡ tan khi họ nhận ra âm mưu của cô đã bị phát hiện.

"Em… em… tôi… tôi không nghĩ cô lại biết…" – cô gái thốt lên, giọng run run, nỗi sợ hãi hiện rõ trên khuôn mặt.

Thanh vẫn mỉm cười, nhưng ánh mắt sắc bén. Cô không cần la hét, không cần mất bình tĩnh; chỉ một câu nói cũng đủ làm người khác lùi bước. Thanh quay lại phía Long, nắm tay anh nhẹ nhàng, như muốn bảo anh yên tâm.

"Chị nên ra ngoài nghỉ ngơi một lát, có vẻ hôm nay không phải là ngày may mắn của chị," – Thanh nói, giọng điệu vừa nhẹ nhàng vừa dứt khoát.

Cô gái cũ, xấu hổ và hoảng hốt, cúi đầu, lúng túng quay lưng bước đi. Ánh mắt cô lia lịa quan sát xung quanh, nhận ra mọi người đang nhìn mình, sự xấu hổ khiến bước chân cô nhanh hơn, rời khỏi sảnh.

Long nhìn theo, mặt tái đi một chút nhưng kịp thời nắm tay Thanh:

"Anh không ngờ… cô ấy lại làm thế này."

"Anh không cần lo," – Thanh dịu dàng nhưng kiên quyết. "Tất cả đã rõ ràng rồi. Chúng ta hãy tiếp tục ngày vui của mình."

Bầu không khí trong sảnh dần ổn định trở lại. Những vị khách vẫn xôn xao bàn tán, nhưng ánh mắt hướng về Long và Thanh đã trở lại sự chúc phúc, thay vì tò mò hay bàn tán ác ý. Thanh quay lại nụ cười rạng rỡ, giấu đi những suy nghĩ vừa xảy ra. Cô biết, hôm nay, không chỉ là đám cưới, mà còn là chiến thắng của sự thông minh, bản lĩnh và lòng tự trọng.

Bên ngoài sảnh, gió đêm thổi qua, nhẹ nhàng, như rửa trôi mọi rắc rối. Cô gái cũ đã rời đi, để lại một khoảng lặng khiến mọi người thở phào. Nhưng Thanh hiểu rõ, những chuyện như vậy sẽ không kết thúc chỉ bằng một lần đối mặt. Sự cảnh giác và tỉnh táo sẽ luôn cần thiết.

Chương 2: Sự thật bị phơi bày

Sau sự kiện bất ngờ ở sảnh chính, không khí tiệc cưới tưởng chừng đã bình yên trở lại, nhưng trong lòng Thanh và Long vẫn còn một chút căng thẳng. Thanh biết, việc cô gái cũ của Long xuất hiện với âm mưu phá đám không chỉ là một cú sốc đơn thuần mà còn là một thử thách với sự nhạy bén và bản lĩnh của cô.

Thanh nắm tay Long nhẹ nhàng, đôi mắt cô nhìn quanh sảnh, lướt qua những ánh mắt tò mò của các khách mời. Cô mỉm cười, nhưng thực tế, trong lòng cô đang suy nghĩ về cách giải quyết tốt nhất nếu cô gái kia còn tiếp tục có hành động khiêu khích.

Long thì thở dài, gương mặt pha chút bối rối. Anh biết Thanh đã xử lý rất ổn, nhưng không tránh khỏi cảm giác lo lắng: liệu chuyện này có ảnh hưởng đến danh dự và thanh danh của anh, nhất là trước mặt gia đình và đối tác?

"Anh thấy sao về cô ấy?" – Thanh hỏi, giọng bình thản nhưng mang sắc nghiêm.

Long lắc đầu, nói nhẹ: "Anh không ngờ cô ấy lại liều lĩnh như vậy… May mà em bình tĩnh xử lý. Nếu không, anh không biết chuyện sẽ đi đến đâu."

Thanh nắm chặt tay Long: "Mọi chuyện đã rõ ràng rồi. Chúng ta không cần lo lắng nữa. Hãy để cô ấy tự hủy hoại âm mưu của mình."

Trong khi đó, ở một góc xa của sảnh, cô gái cũ đứng ngoài cửa, vẫn còn nhìn vào tiệc cưới qua khung cửa kính. Bụng mang bầu khiến cô di chuyển khó khăn, nhưng gương mặt hốc hác, đôi mắt đỏ hoe vì vừa khóc vừa căng thẳng, cho thấy tâm trạng hỗn loạn. Cô không ngờ mọi kế hoạch của mình đã bị phát hiện trước khi kịp hành động.

Cô thầm nghĩ: Mình phải làm gì bây giờ? Làm sao để không bị mọi người phát hiện…?

Nhưng mọi ý tưởng nhanh chóng tan biến, thay vào đó là cảm giác xấu hổ và sợ hãi. Cô biết mình không còn đường quay lại; mọi hành động của cô đều bị Thanh nhìn thấu.

Bên trong sảnh, tiệc cưới vẫn diễn ra bình thường. Tiếng nhạc dịu dàng, tiếng cười nói, và tiếng ly chạm nhau vang lên liên tục. Các khách mời vẫn ngưỡng mộ vẻ đẹp của cô dâu, sự lịch lãm của chú rể. Nhưng một vài người khách tinh mắt vẫn nhìn về phía cánh cửa, nơi cô gái cũ vừa rời đi. Sự tò mò khiến không khí thêm phần rộn ràng, xen lẫn những lời xì xào nhỏ.

Những người bạn thân thiết của Thanh thì trao nhau ánh nhìn đồng cảm. Họ biết, Thanh đã xử lý tình huống một cách khéo léo và đầy bản lĩnh. Một người thì thầm: "Thật may, nếu không biết cô ấy còn tính gì nữa…"

Thanh mỉm cười nhẹ, nhưng trong lòng cô vẫn cảnh giác. Cô biết, không phải mọi chuyện đã kết thúc chỉ với một lần đối mặt. Cô gái kia còn nhiều khả năng gây rối nếu không bị kiểm soát.

Sau vài phút bình ổn, Long và Thanh trở lại với khách mời, tiếp tục đón nhận lời chúc phúc. Nhưng sâu trong lòng, Long vẫn cảm thấy lo lắng cho tương lai. Anh biết, chuyện quá khứ đôi khi có thể xuất hiện bất ngờ, và những âm mưu như vậy không bao giờ nên xem nhẹ.

Cô gái cũ, sau khi rời khỏi sảnh, đứng trong góc khuất, ôm bụng và tựa lưng vào tường. Nước mắt tràn ra, trộn lẫn với sự hối hận và xấu hổ. Cô tự nhủ: Mình đã đánh giá thấp Thanh. Mọi chuyện giờ đây đều công khai trước mắt mọi người… không biết có ai sẽ bàn tán về mình sau hôm nay.

Trong khi đó, một người bạn của cô gái cũ, người đã báo trước cho cô biết âm mưu không thành, bước đến an ủi: "Mọi việc đã rồi… thôi, đừng lo nữa. Hãy nghĩ cho tương lai của em và đứa trẻ."

Nhưng cô gái cũ chỉ lắc đầu, đôi mắt vẫn nhìn về phía sảnh tiệc. Cô biết, đứa trẻ trong bụng cô, cùng âm mưu vừa rồi, đã kéo cô vào một vết nhơ không thể tránh khỏi trong mắt mọi người. Cô thở dài, biết rằng, lần này, cô phải chịu hậu quả cho mọi hành động của mình.

Bên trong sảnh, Thanh tiếp tục trò chuyện với các khách mời, ánh mắt sáng rực niềm vui nhưng vẫn cảnh giác. Cô biết, chỉ cần một sơ hở, cô gái cũ có thể tìm cách trở lại, nhưng giờ đây, cô đã có sự chuẩn bị và những chứng cứ trong tay, đủ để bảo vệ bản thân và người cô yêu.

Câu chuyện đang dần đi vào ổn định, nhưng những nỗi lo lắng, những âm mưu chưa thành của quá khứ vẫn âm thầm tồn tại ngoài tầm nhìn. Thanh mỉm cười, nhấp một ngụm rượu champagne, lòng cô bình thản nhưng não cô vẫn hoạt động liên tục, theo dõi từng chuyển động của mọi người xung quanh.

Cô gái cũ, đứng ngoài sân, lặng lẽ nhìn vào ánh sáng rực rỡ của sảnh tiệc, lòng đầy hối hận. Cô nhận ra rằng, âm mưu không thể thành công khi đối phương đủ tỉnh táo và bản lĩnh. Và trong khoảnh khắc ấy, cô biết rằng, hôm nay không chỉ là đêm hạnh phúc của Long và Thanh, mà còn là bài học nhớ đời dành cho chính cô.

Chương 3: Âm mưu lộ tẩy và kết thúc

Sáng hôm sau, ánh nắng xuyên qua cửa sổ khách sạn chiếu lên sảnh tiệc vẫn còn lưu lại dư âm của đêm qua. Tiếng cười nói, tiếng ly chạm nhau, và những ánh mắt tò mò dường như vẫn văng vẳng trong không gian, dù mọi người đã ra về.

Thanh đứng bên cửa sổ, tay cầm tách trà nóng, ánh mắt nhìn ra phía sân. Cô cảm thấy nhẹ nhõm, nhưng trong lòng vẫn còn một chút căng thẳng. Sự xuất hiện của cô gái cũ mang bầu tối qua không chỉ là cú sốc bất ngờ mà còn là lời nhắc nhở về cách mà quá khứ có thể len lỏi trở lại bất cứ lúc nào.

Long bước đến, nắm tay Thanh nhẹ nhàng. Anh nhìn cô, ánh mắt đầy sự biết ơn.

"Em đã xử lý rất khéo, khiến mọi chuyện không trở nên tồi tệ. Nếu không có em…" – Long ngập ngừng.

"Anh đừng lo. Mọi chuyện đã qua rồi. Quan trọng là chúng ta vẫn bình yên và hạnh phúc." – Thanh mỉm cười, đôi mắt ánh lên niềm tự tin.

Trong khi đó, cô gái cũ, sau đêm đầy xấu hổ, đã tìm đến một quán cà phê vắng người để ngồi lại, suy nghĩ về những gì vừa xảy ra. Cô ôm bụng, lặng lẽ nhìn ra ngoài, tâm trạng hỗn loạn.

"Mình đã đánh giá thấp Thanh… mình đã để lòng tham lấn át lý trí…" – cô thầm nghĩ, nước mắt trào ra. Cô nhận ra rằng không chỉ âm mưu bị phát hiện, mà bản thân mình còn mất đi lòng tự trọng và sự tín nhiệm của mọi người xung quanh.

Một người bạn lâu năm bước đến, đặt tay lên vai cô, an ủi:

"Đừng trách bản thân quá nhiều. Hãy nghĩ về đứa trẻ trong bụng, hãy làm những điều đúng đắn từ bây giờ. Thanh đã xử lý chuyện của cô ấy một cách công bằng nhưng kiên quyết. Chị cũng có thể làm được điều tương tự – nhưng phải khác."

Cô gái cũ gật đầu, hít một hơi dài, như muốn rũ bỏ tất cả sự hổ thẹn. Trong lòng cô bắt đầu lóe lên một quyết tâm mới: làm lại từ đầu, sống đúng và minh bạch cho chính mình và đứa trẻ.

Còn tại khách sạn, tiệc cưới kết thúc trong không khí hân hoan. Các vị khách vẫn trò chuyện vui vẻ, nhưng câu chuyện về cô gái mang bầu bất ngờ tối qua nhanh chóng bị thay thế bằng những hình ảnh hạnh phúc của cô dâu và chú rể. Thanh và Long cười nói, nhấn mạnh với mọi người rằng họ đang bắt đầu một chương mới trong cuộc đời, tràn đầy niềm tin và hy vọng.

Thanh quay lại nhìn Long, nói khẽ:

"Hôm qua là một thử thách, nhưng may mắn là chúng ta đã bình tĩnh và sáng suốt. Anh sẽ luôn tin tưởng em, phải không?"

Long ôm cô thật chặt: "Anh sẽ luôn tin tưởng em. Chỉ cần có em, anh không còn sợ điều gì nữa."

Khoảnh khắc ấy, ánh nắng xuyên qua cửa sổ, chiếu lên khuôn mặt rạng rỡ của hai người, tạo thành một bức tranh bình yên và hạnh phúc. Mọi lo lắng, mọi âm mưu, mọi gièm pha đều tan biến. Chỉ còn lại tình yêu, sự tin tưởng, và sự quyết tâm sống đúng của mỗi người.

Cô gái cũ, ở một nơi xa, nhận ra rằng: cuộc sống không chờ đợi những người yếu đuối hay những ai cố tình lừa dối. Chỉ khi biết dừng lại, đối diện sự thật và sống chân thành, cô mới có thể tìm thấy bình yên và hy vọng cho tương lai.

Và cuối cùng, mọi chuyện kết thúc trong sự bình yên. Thanh và Long bước vào cuộc sống hôn nhân với lòng tin vững chắc, không một bóng ma của quá khứ nào có thể phá vỡ. Cô gái cũ cũng bắt đầu một hành trình mới, học cách chịu trách nhiệm, sống đúng đắn, và nuôi dưỡng đứa trẻ với tình yêu thương và sự chân thành.

Tiệc cưới năm ấy, với sự xuất hiện bất ngờ và âm mưu bị lộ tẩy, trở thành một câu chuyện nhắc nhở về lòng trung thực, bản lĩnh và sự cảnh giác. Nhưng hơn hết, nó chứng minh rằng, ai sống đúng với bản thân và biết đối mặt với sự thật, người đó sẽ tìm thấy hạnh phúc thực sự.

LƯU Ý: Tất cả nội dung câu chuyện trên chỉ mang tính chất giải trí, hư cấu. Không khuyến khích và cổ xúy bất cứ hành vi nào. Mọi sự trùng hợp chỉ là ngẫu nhiên và không mang tính chất xúc phạm cá nhân, hay tập thể nào.