Ánh đèn lấp lánh từ chùm pha lê khổng lồ phản chiếu xuống sàn đá cẩm thạch bóng loáng, tô điểm cho không gian sang trọng của phòng tiệc. Tiếng nhạc du dương vang lên từ ban nhạc sống, hòa cùng những tiếng cười nói rộn rã của khách mời. Hôm nay là sinh nhật lần thứ 40 của Quang, chồng Hà – một doanh nhân thành đạt, có tiếng tăm trong giới kinh doanh. Hà, với chiếc đầm dạ hội đỏ rực, đứng cạnh chồng, nụ cười rạng rỡ như một minh tinh màn bạc. Cô nhận những lời khen ngợi về vẻ đẹp và sự khéo léo của mình. Nhưng sâu thẳm trong đôi mắt ánh lên vẻ lấp lánh đó, là một nỗi đau âm ỉ, một ngọn lửa hờn giận đang cháy âm ỉ.
Hà và Quang đã kết hôn được mười lăm năm. Cuộc sống của họ luôn được người ngoài ngưỡng mộ: một người chồng tài giỏi, thành đạt; một người vợ xinh đẹp, khéo léo; hai đứa con ngoan ngoãn, học giỏi. Mọi thứ dường như hoàn hảo. Cho đến sáu tháng trước, khi Hà phát hiện ra sự thật kinh hoàng: Quang, người đàn ông cô tin tưởng, yêu thương hết mực, đã qua lại với cô trợ lý trẻ của anh ta.
Cô vô tình thấy những tin nhắn mùi mẫn, những bức ảnh chụp lén, những cuộc hẹn hò bí mật. Trái tim cô như bị hàng ngàn mũi dao đâm xuyên. Cả thế giới như sụp đổ dưới chân cô. Cô đau đớn, thất vọng, và cảm thấy bị phản bội một cách tàn nhẫn. Nhưng Hà không khóc lóc, không làm ầm ĩ. Cô là một người phụ nữ thông minh, sắc sảo và đầy kiên nhẫn. Cô biết, làm ầm ĩ lúc này chỉ khiến mọi chuyện thêm tồi tệ, và cô sẽ là người chịu thiệt thòi. Cô cần một kế hoạch, một kế hoạch hoàn hảo để lật đổ tất cả, và quan trọng nhất, để lấy lại danh dự cho chính mình.
Hà bắt đầu quan sát Quang, quan sát từng cử chỉ, từng lời nói của anh ta. Cô nhận ra, Quang đã thay đổi. Anh ta trở nên lạnh nhạt hơn, hay cáu gắt hơn. Anh ta thường xuyên đi sớm về muộn, viện cớ công việc bận rộn. Nhưng Hà biết, tất cả chỉ là dối trá. Anh ta vẫn chìm đắm trong mối quan hệ lén lút của mình, không hề hay biết rằng Hà đã nhìn thấu tất cả.
Hà cũng tìm hiểu về cô trợ lý trẻ, tên là Yến. Yến là một cô gái xinh đẹp, lanh lợi, nhưng có vẻ ngoài khá non nớt. Yến hay đăng ảnh lên mạng xã hội, khoe khoang về những chuyến du lịch sang chảnh, những món quà đắt tiền. Hà cười khẩy. Cô biết, đây chính là điểm yếu của Yến: sự phù phiếm và thích khoe khoang.
Hà âm thầm chuẩn bị cho bữa tiệc sinh nhật của Quang. Cô tự tay lên ý tưởng, chọn địa điểm, mời khách. Cô mời đầy đủ bạn bè thân thiết, đối tác làm ăn, và cả gia đình hai bên. Tất cả mọi người đều háo hức chờ đợi bữa tiệc sinh nhật hoành tráng của Quang. Ai cũng nghĩ, đây sẽ là một đêm kỷ niệm hạnh phúc của một gia đình kiểu mẫu.
Trong suốt quá trình chuẩn bị, Hà vẫn giữ thái độ bình thản, vui vẻ. Cô nói chuyện với Quang như không có chuyện gì xảy ra. Cô vẫn chăm sóc anh ta chu đáo, vẫn thể hiện tình yêu thương như mọi khi. Quang không chút nghi ngờ. Anh ta nghĩ, Hà là một người vợ hoàn hảo, không thể biết được bí mật của mình. Anh ta không ngờ, Hà đang chuẩn bị một ván cờ định mệnh.
Bữa tiệc bắt đầu. Khách mời tấp nập đến chúc mừng Quang. Anh ta nhận những lời chúc tụng, những món quà đắt tiền. Anh ta cười nói rạng rỡ, tràn đầy vẻ tự mãn. Hà đứng cạnh anh ta, nụ cười vẫn thường trực trên môi, nhưng ánh mắt cô lại ánh lên một tia sáng lạnh lẽo.
Đến giữa buổi tiệc, khi không khí đang náo nhiệt nhất, Hà bước lên sân khấu. Cô cầm micro, nở một nụ cười thật duyên dáng.
“Cảm ơn tất cả mọi người đã đến dự tiệc sinh nhật của chồng tôi, Quang. Hôm nay, tôi có một món quà đặc biệt muốn dành tặng anh ấy.” Hà nói, giọng cô ta ngọt ngào, thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.
Quang mỉm cười. Anh ta nghĩ, Hà sẽ trình chiếu một đoạn video kỷ niệm, hoặc một bài hát lãng mạn. Anh ta không hề hay biết, cơn ác mộng đang chờ đợi mình.
Hà ra hiệu cho người điều khiển máy chiếu. Màn hình lớn phía sau sân khấu bỗng sáng lên. Một bản slideshow ảnh và tin nhắn bắt đầu chạy.
Những bức ảnh đầu tiên là ảnh của Quang và Yến, chụp chung trong những chuyến công tác, những buổi tiệc. Ban đầu, mọi người chỉ nghĩ đó là ảnh công việc bình thường. Nhưng rồi, những bức ảnh dần trở nên thân mật hơn: Yến tựa đầu vào vai Quang, Quang vòng tay qua eo Yến, những cái nắm tay lén lút…
Không khí trong phòng tiệc bắt đầu thay đổi. Tiếng xì xào bàn tán nổi lên. Mọi người bắt đầu nhìn nhau, nhìn Quang, nhìn Hà. Gương mặt Quang dần biến sắc. Anh ta không tin vào mắt mình.
Rồi đến những đoạn tin nhắn. Những đoạn hội thoại mùi mẫn, những lời lẽ yêu đương nồng nàn giữa Quang và Yến. Những lời hứa hẹn về một tương lai chung, những lời trách móc Hà… Tất cả đều được trình chiếu rõ ràng, to và rõ trên màn hình lớn.
“Em nhớ anh lắm, sếp ơi.”
“Anh cũng nhớ em, cục cưng. Sắp xếp mai mình đi Đà Lạt nhé.”
“Vợ anh có vẻ không biết gì đâu anh nhỉ?”
“Kệ cô ta, chỉ là vỏ bọc thôi. Anh yêu em.”
Từng dòng tin nhắn hiện lên, từng bức ảnh lộ ra, như những nhát dao đâm thẳng vào trái tim Hà. Nhưng cô không hề rơi một giọt nước mắt. Cô vẫn giữ nụ cười duyên dáng trên môi, đôi mắt cô ánh lên sự kiên quyết.
Mọi người trong phòng tiệc chết lặng. Tiếng nhạc tắt ngúm. Chỉ còn lại tiếng hít thở dồn dập, và những ánh mắt bàng hoàng, kinh ngạc nhìn chằm chằm vào màn hình, rồi nhìn sang Quang, nhìn sang Hà. Bố mẹ hai bên, bạn bè thân thiết, đối tác làm ăn… tất cả đều chứng kiến cảnh tượng này.
Quang, đứng trên sân khấu, gương mặt anh ta trắng bệch như tờ giấy. Anh ta không nói được lời nào. Anh ta cảm thấy như mình bị một tảng đá đè nặng. Danh dự, uy tín, tất cả đều đang sụp đổ.
Hà nhìn Quang, ánh mắt cô ta đầy sự khinh bỉ. Cô ta đưa micro lên miệng, giọng cô ta vẫn bình thản, nhưng vang lên rõ ràng trong không gian im lặng.
“Sinh nhật năm nay, không phải là một bữa tiệc chúc mừng tuổi mới.” Hà nói, nụ cười trên môi cô ta càng thêm bí ẩn. “Mà là lễ tiễn anh về với người mà anh nghĩ là tốt hơn tôi.”
Sau câu nói đó, Hà quay sang nhìn Quang, ánh mắt cô ta như lưỡi dao sắc lẹm. “Mọi chuyện kết thúc rồi, Quang. Chúc mừng sinh nhật anh. Và chúc mừng anh đã có một cuộc sống mới… bên cạnh người mà anh xứng đáng có được.”
Hà nói xong, cô ta đặt micro xuống, rồi quay người bước đi. Cô ta không cần nghe bất cứ lời giải thích nào. Cô ta không cần nhìn thấy vẻ mặt đau khổ, hối hận của Quang. Cô ta đã đạt được mục đích của mình.
Quang chết đứng trên sân khấu. Anh ta nhìn theo bóng Hà khuất dần, rồi anh ta nhìn xuống những ánh mắt dò xét, khinh bỉ của mọi người. Anh ta cảm thấy như mình đang rơi từ đỉnh cao danh vọng xuống vực sâu của sự hổ thẹn.
Không một lời chúc mừng nào được thốt ra. Không một tiếng vỗ tay nào vang lên. Bữa tiệc không kết thúc bằng lời chúc, mà bằng cú ngã từ đỉnh danh dự xuống vực hổ thẹn.
Mẹ Quang chạy đến bên anh ta, đôi mắt bà đỏ hoe. “Quang! Mày làm cái trò gì vậy? Sao mày lại làm thế với con Hà?”
Bố Quang thì chỉ biết lắc đầu ngao ngán. Các đối tác làm ăn thì thì thầm bàn tán, ánh mắt họ nhìn Quang đầy sự coi thường.
Sau đêm đó, Quang sống trong sự dằn vặt, hối hận. Anh ta mất tất cả: gia đình, danh dự, và cả sự nghiệp. Các đối tác làm ăn rút lui, công ty anh ta dần đi xuống. Anh ta nhận ra, mình đã đánh mất đi một người phụ nữ tuyệt vời, một người vợ luôn yêu thương, hy sinh cho anh ta.
Hà thì khác. Cô không còn quay đầu nhìn lại quá khứ. Cô tập trung vào việc nuôi dạy con cái, phát triển bản thân. Cô dành thời gian cho những sở thích của mình, cho những người bạn thân thiết. Cô trở thành một người phụ nữ độc lập, tự tin, và đầy nghị lực.
Cô không cần người đàn ông phản bội đó. Cô đã giành lại danh dự của mình, và cô đã dạy cho Quang một bài học đắt giá về sự trung thành, về giá trị của một người phụ nữ.
Về phần Yến, sau scandal đó, cô ta cũng bị sa thải, và không còn mặt mũi nào để làm việc trong ngành nữa. Cuộc sống của cô ta cũng rơi vào bế tắc.
Hà, sau tất cả, không hề hối hận về những gì mình đã làm. Cô biết, đó là cách duy nhất để cô có thể sống tiếp, sống một cuộc đời không có sự dối trá, không có sự phản bội. Cô đã không giữ người đàn ông phản bội, mà cô đã giữ lại chính mình, mạnh mẽ và tự do.
Nhiều năm sau, Hà vẫn là một người phụ nữ thành đạt và được nhiều người ngưỡng mộ. Nhưng giờ đây, sự ngưỡng mộ đó không phải vì cô là vợ của một doanh nhân, mà vì cô là chính cô – một người phụ nữ bản lĩnh, dám đối mặt với sự thật, và dám đứng lên bảo vệ bản thân.
Và mỗi khi nhắc đến bữa tiệc sinh nhật năm đó, mọi người vẫn không khỏi rùng mình. Đó không chỉ là một bữa tiệc, mà là một lời cảnh tỉnh, một lời nhắc nhở về giá trị của sự chung thủy, và về sức mạnh của một người phụ nữ bị tổn thương.
Comments
Post a Comment